BA TÔI LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG RẤT TÂM LÝ _ phan thị thuỳ nhung
Tôi được sở hữu một nét đẹp hoàn toàn từ ba tôi !
cả tuổi thơ ba là người luôn cho tôi nhiều cung bật cảm xúc nhất và cảm thấy an toàn nhất mà đến bây giờ mỗi khi nhớ về ông tôi lại mơ những giấc mơ từ thủa nhỏ dc ông cho trãi nghiệm và chìu cưng con gái
Ông là người rất hiểu tôi và tôi cảm thấy được làm con của ông là may mắn nhất cuộc đời này . Ba cho tôi trãi nghiệm những ngày nghĩ học cùng ba đi buôn bán kinh doanh , thời còn bé tôi luôn ngồi trước xe để được ba chở đi khách nơi mua mua bán bán , nhờ điều đó mà tôi rất lanh lợi
học từ ba nhiều thứ về cách ứng xử với khách hàng , mọi người và cách giao tiếp pha chút hài hước để người đối diện trở nên dễ chịu hơn .Hầu như người nào tiếp xúc với ba tôi họ cũng mến vì ông rất thật thà trong làm ăn và hay rộng lượng khi mua bán
Ai cũng muốn buôn bán trao đổi với ba tôi .
Nhà tôi có 4 anh chị em ! cái thời sinh anh và chị tôi ra, ba tôi kể chỉ đủ ăn là mừng rồi vì thời đó ai cũng nghèo , đến lúc tôi được sinh ra ba kể mà tôi xúc động lắm .
“BA TÔI” VÀ ANH CHỊ EM TÔI
Ba Nói : thời mẹ tôi có bầu tôi , hai vợ chồng có xem bộ phim dài trên 300 tập cả xóm nghèo có được 1 cái tivi của nhà ông Hân, bộ phim đó có tựa đề là Nhà Giàu Cũng Khóc , đúng thiệt xem đến tập cuối bộ phim đó là lúc mẹ tôi chuyển dạ chuẩn bị tôi sinh ra .
Nhà không có tiền nhiều ,khi đưa mẹ đi đẻ nhờ bà ngoại lo . ba tôi chạy xe đạp về nhà để đi mượn tiền thêm để nấu gì cho mẹ tôi ăn cho có sữa. Ba tôi nói, lúc ba tôi về tới khu chợ Lộc Ninh ở đó không có ai quen để mượn tiền dắt xe đạp đi bộ mà lòng buồn não ruột và không hiểu sao dưới chân ba tôi lại xuất hiện có tờ tiền 50 nghìn đồng không biết ai bị rớt , nhìn xung quanh thì không thấy ai , ba tôi mừng rỡ vác xe đạp lên vai để đi về nhà , mà quên cả chạy xe đạp thì nhanh hơn chứ .
Phan thị thuỳ nhung và ba
Được số tiền đó ba tôi mua biết bao nhiêu là đồ cho mẹ và tôi , thời đó 50 nghìn đồng lớn lắm . Ba tôi nói tôi là bùa hộ mệnh của ông nên ông cưng tôi lắm.
Từ bé ông đi đâu tôi cũng được đi theo , ông nhẹ nhàng và chìu tôi lắm, tôi như công chúa nhỏ , chỉ mặc đầm trong mọi hoàn cảnh .Cuộc sống nhà tôi ngày càng phát triển và đã có dư để lo cho anh chi tôi đi đại học ,tuy được cưng nhưng tôi không vì vậy mà ỉ lại , ba tôi luôn truyền cảm hứng cho tôi đi kinh doanh , vì nhà tôi ở ngay khu chợ nên thuận tiện hơn cho tôi
Năm lớp 7 tôi đã biết chạy xe máy rồi , cứ đến hè tôi lại chạy xe đi các khu vườn ở gần nhà, tôi mua mão và tự ra giá các vườn chôm chôm của người dân khu đó họ thương tôi vì nhỏ mà biết làm nên ai cũng để giá rất rẻ .
Cháu gái của phan thị thuỳ nhung
Tôi bắt đầu bẻ chôm chôm từ dưới gốc để mang về bán, mỗi ngày bán tôi lời 300 ngàn đồng , ba tôi bận lắm nhưng thấy con gái có tinh thần kinh doanh nên ông khuyến khích tôi bằng cách , tôi cứ đi mua mão và ba sẽ là người bẻ và chở về cho tôi , ôi! đúng ý tôi quá hết mùa hè là tôi dư tiền sắm sửa đi học.
Rồi ngày xa ba mẹ đi học ở Bình Dương , trước khi đi ba tôi đã dạy tôi đủ thứ . Mà dạy cái này ai không hiểu lại nói tập hư cho con cái , vì ba tôi hiểu tính cách mỗi đứa con trong nhà nên ông dùng từng phương pháp dạy khác nhau .
Ông dạy tôi uống rượu bia , ông nói tôi cứ uống đi , uống để làm gì uống để biết mình uống ngang đâu để biết điểm dừng , uống để biết nếu ai đó mời mình ly tiếp theo thì mình sẽ bị say , uống để biết là mình biết uống bia rượu nhưng không vì nó mà lạm dụng .
Ba của phan thi thuy nhung và em gái út
Đúng như ba tôi dạy , khi bước ra đời tôi biết mình nên xử lý gì khi gặp tình huống về uống rượu bia .Một bài học đáng giá mà tôi được từ ba dạy , không còn bỡ ngỡ với rượu bia nữa .
Bài học tiếp Theo ông dạy tôi , cách tự vệ bằng trí thông minh , phải mất nhiều ngày ba và tôi tâm sự thì tôi mới học xong , những thế võ khi bị tấn công , và những mẹo để chiến thắng không cần dùng sức mà chỉ dùng trí để vượt qua.
Rồi một ngày khi tôi đang ở Bình Dương thì ba điện thoại cho tôi và ông nói với tôi ,ba bệnh rồi con về thăm ba và ở nhà phụ mẹ kinh doanh một thời gian được không ? Tôi không cần phải suy nghĩ mà đồng ý ngay với ba tôi .
Khi về nhà ba tôi lâm bệnh nặng , tháng ngày cuối đời ba tôi dạy cho tôi nhiều lắm , ông nói chết không có gì phải đáng sự , mình cứ vui vẻ đón nhận nó một cách niềm nở là tự nhiên cảm thấy thoả mái và nhẹ nhỏm . Ông nói với tôi ông có một ước nguyện mà mong tôi phải thực hiện được thì ông hạnh phúc lắm .
Tôi nói ba muốn tôi làm gi thì tôi sẽ làm theo , ông bảo tôi đi về nơi ông sinh ra để hiểu được con người và sự hy sinh của các anh hùng liệt sĩ ngày xưa đã tử trận và nơi đó có ông bà nội của tôi đang sinh sống , tôi không đồng ý vì ba rất yếu ,ông đã không còn ăn nổi . Ông nói tôi ! “con hãy đi đi ba hứa ba sẽ ăn hết chén cơm này trước mặt con” , theo sự hướng dẫn ba ghi rõ trong tờ giấy , Khi về đến Quảng Trị tôi vào đúng các địa chỉ để thăm quan và ăn thưởng bánh bột lọc , tôi xót xa với những bức thư viết bằng máu của các anh hùng liệt sỉ thời chiến tranh , tôi còn nhớ 1 dòng thư của một anh hùng viết gửi mẹ và vợ con . trong thư chú ấy viết rằng .
BA TÔI VÀ ÔNG TÔI
Mẹ ơi Con xin lỗi mẹ , con kiếp này không trả hiếu được cho mẹ rồi , giờ con nằm dưới tầm hầm cùng các đồng đội, bên trên địch thả bom làm tai con rỉ máu rồi mẹ ơi , mũi con cũng chảy máu , mắt con không còn nhìn rõ nữa rồi . ( ANH VIẾT TIẾP ) Vợ ơi anh xin lỗi vợ và con , anh không thể bảo bọc và lo lắng cho vợ và con nữa rồi , anh chỉ mong gửi được bức thư này để mẹ và vợ đọc được mà tha thứ cho anh ,ba xin lỗi đứa con gái bé bỏng của ba ,vì ba không thể nhìn con lớn lên và xinh đẹp như thế nào rồi !
Tôi khóc rất nhiều khi đọc được tâm thư của chú ấy , một nơi sinh ra ba tôi quá vĩ đại và cuộc sống con người ở đây quá khổ cực ,năm nào cũng chịu thiên tai , tôi đau lòng và cảm thấy mình may mắn khi ở miền nam ,tôi suy nghĩ tôi phải cố gắng làm sao sống có ích cho xã hội và nổ lực học tập để kiếm được thật nhiều tiền giúp đỡ cho người khó khăn hơn mình .
Đã 13 năm rồi ba tôi chưa được gặp bà nội , vì cuộc sống lo cho 4 anh em chúng tôi ,nên ba tôi không về thăm nội được “Ba tôi “muốn năm nay về thăm ở lâu với ông bà ,ngờ đâu ba tôi trở bệnh và hết cơ hội . Tôi đau đớn khi biết ba tôi phải đau khổ 13 năm chưa gặp bà nội tôi.
BỘ ĐỒ CỦA BA TÔI
Tôi cũng vội vàng lên máy bay để về nhà gặp ba tôi , khi đến nhà tôi bị đứng hình khi thấy cảnh ba tôi đau đớn trên giường bệnh , lăn lóc , ruột gan tôi như đứt đoạn , tôi không biết phải làm sao để giúp ba tôi cả .
Tôi nhớ 3 ngày trước khi “ba tôi” rời khỏi cuộc đời ,ông nằm trong phòng gọi tôi nhiều lắm, mà tôi không lên vì tôi buồn lắm , tôi không muốn mất ba . Nhưng tôi lấy hết cam đảm không khóc nữa để lên gặp ba tôi , ông nói với tôi , ba hiểu con là người nặng tâm nhất trong nhà , và sau khi ba mất rồi con hứa phải mạnh mẽ để làm chỗ dựa và an ũi mẹ nha con , ba tặng con một câu thơ này !!!
- CÒN CHA GÓT ĐỎ NHƯ SON
- ĐẾN KHI CHA CHẾT GÓT CON ĐEN SÌ
Ba tôi tặng tôi câu thơ đó , và tôi hiểu ông lo cho tôi không ai bảo bọc và che chở , tôi nói với ông , ba đừng lo giờ con đã giỏi và mạnh mẽ hơn trước nhiều lắm .con rất hãnh diện về ba và vùng đất nơi sinh ra ba quá vĩ đại , con hứa với ba con sẽ sống có ích và có cái tâm để yêu thương người khổ và kém may mắn hơn mình .
Ông nội cùng phan thị thuỳ nhung
“Ba tôi” nói ngày ba tôi ra đi là ngày đẹp nhất , là ngày trên thế gian này ai cũng phải sống vui ,không được khóc , ba không lấy 1 bộ đồ nào để mang theo đâu , mà chỉ cần 1 bộ đồ lam để mang trong người , con hãy mang áo quần của ba phát cho người nghèo khó , chứ đừng đem đốt mà phải tội nha con !
Tôi làm theo lời của ba tôi không sai ý nào ,đến bây giờ tôi còn giữ lại 1 bộ làm kĩ niệm và lâu lâu tôi mang ra để ngửi khi nhớ ba , ông ra đi như người nằm ngủ , hơn một ngày trời chị em tôi đỡ ba tôi dậy tắm và chuẩn bị đưa ba vào hòm , mà kì lạ da thịt ông đẹp vàng ánh như đồng , mặt đẹp nét thánh thiện , mềm mại đến mát lạnh , cánh tay bị đau sưng đến gần 5 kg lô đã biến mất , không còn gọi là người bệnh nữa , trong phòng toả một mùi hương thơm đến kì lạ và chúng tôi ngạc nhiên lắm , tôi nghĩ ba tôi đón nhận cái chết bằng tâm vui vẻ và không hối tiếc điều gì nên ông để lại thoại tướng bất khả tư nghì như vậy .
CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC LỜI CHIA SẺ CỦA TÔI .
PHAN THỊ THUỲ NHUNG – CHỦ SÁNG LẬP CÔNG TY CỔ PHẦN MNJ
Hotline : 0909 993 989
Facebook: PHAN THỊ THUỲ NHUNG
Website :PHANTHITHUYNHUNG.COM
Email: daquymnj@gmail.com