TRONG MẮT TÔI, MẸ TÔI LÀ THẦN TƯỢNG

phan thi thuỳ nhung

TÔI ĐƯỢC CÓ NHƯ NGÀY HÔM NAY LÀ DO MẸ TÔI  CÓ TƯ DUY MỞ HƠN NGƯỜI KHÁC, LUÔN HƯỚNG CON MÌNH ĐI RA KINH DOANH VÀ ĐỒNG HÀNH CÙNG ANH CHỊ EM TÔI MỖI BƯỚC ĐI.

Tôi hiểu rằng , với mỗi người con thì trong mắt mình, mẹ lúc nào cũng là số 1 trong lòng mỗi người , nhưng với tôi. Mẹ tôi vừa là mẹ vừa là cha , vừa là cô giáo của tôi. Bạn hãy nhìn kỹ mẹ tôi qua các video và hình ảnh cộng thêm lời tâm sự của tôi thì bạn sẽ thấy mẹ vĩ đại đến chừng nào .MẸ TÔI XUỐNG BÌNH DƯƠNG THĂM TÔI

Mẹ Phan thi thuy Nhung đã 60 tuổi 

Mẹ tôi năm nay đã 60 tuổi rồi , thời còn trẻ mẹ tôi là giáo viên mầm non , sau này khi lấy ba tôi mẹ tôi nghĩ dạy và ra làm kinh tế , mẹ tôi là người phụ nữ tinh tế , thông minh và mạnh mẽ , hiện đại trong suy nghĩ và tư duy .

Nhà tôi có 4 anh em , một trai và ba gái trong nhà anh em tôi thương mẹ lắm , vì mẹ là người mà  buồn hay vui chúng tôi đều chia sẻ được , mẹ luôn là người gỡ rối cho chúng tôi và giúp chúng tôi lấy lại bình tĩnh khi có sống gió đến với chúng tôi.

Trong nhà anh hai tôi là người anh lớn nhất , nên anh bảo bọc chúng tôi lắm. Năm anh 2 học ngành xây dựng ra trường, anh đã đi làm được 2 năm và quyết định mở công ty riêng để phát triển và làm chủ ,nhằm phần nào giúp đỡ ba mẹ .phan thi thuy nhung

Mẹ của Phan thị thuỳ Nhung 

Mẹ tôi mừng lắm vì biết con trai mình biết thương ba mẹ và có ý chí phấn đấu vương lên , đúng tròn năm 27 tuổi anh tôi chính thức mở công ty xây dựng và đã có hợp đồng có lãi rồi , mẹ tôi nói mẹ chỉ mong các con làm được tốt thôi , mẹ không mong các con lo cho ba mẹ , chỉ cần con hạnh phúc là mẹ vui lắm rồi 

Anh trai tôi là người đàn ông sống tìm cảm , lâu lâu mà về thăm mẹ thì cả đêm hai mẹ con sẽ thức trắng để nói chuyện và anh tâm sự chuyện công việc và tình yêu , khó khăn trong cuộc sống, mẹ tôi luôn tạo động lực cho chúng tôi  bằng những câu tình cảm và tích cực.MẸ TÔI CÓ MỘT VẺ ĐẸP KHÔNG PHẢI AI CŨNG CÓ ĐƯỢC

phan thị thuỳ nhung và mẹ 

Nhưng cuộc đời đúng là không ai nói trước chữ ngờ , tôi nhớ vào khoản 14h00 hôm chủ nhật năm 2010 gia đình tôi hôm đó không hiểu sao ai cũng nóng ruột cả buổi , và tự nhiên tiếng chuông điện thoai của ba tôi reo lên , ba tôi nghe máy rồi lật đật soạn đồ, chỉ kịp nghe ba tôi nói  anh tôi bị tai nạn bên đồng xoài mà ở đó cách nhà tôi đến 3 tiếng đồng hồ.MẸ TÔI VÀ ANH CHỊ TÔI

phan thị thuỳ Nhung cùng gia đình 

Ba mẹ tôi cố gắng chạy thật nhanh để đưa anh tôi về chợ rẫy cấp cứu , vì anh tôi té nặng nên bệnh viện bình phước nói phải chuyển , nhưng vì không có người thân ký tên nên bạn bè đồng nghiệp anh tôi có năn nỉ và gửi tiền cho bác sĩ , họ vẫn không cho chuyển viện , đợi khi mẹ tôi tới họ mới cho chuyển viện .

lúc đó trời đã trở tối rồi , anh tôi chuyển viện lại không được thở oxy nên anh bị kiệt sức và lên tới chợ rẫy ,không còn sức để mổ nữa. 2 ngày ở trên chợ rẫy hôn mê, và tầm khoảng 8h30 ngày thứ tư anh tôi qua đời .MẸ TÔI VÀ CHÁU GÁI TÔI NGÀY MỒNG 1 TẾT

MẸ TÔI VÀ CHÁU GÁI TÔI NGÀY MỒNG 1 TẾT

Mẹ và ba tôi như chết lặng , suy sụt đến tận cùng , lúc đó tôi rất lo cho mẹ , vì tôi hiểu được sự đau đớn mà ba mẹ tôi phải gánh chịu, tôi là đứa yếu đuối nhất nhà ,nhưng lúc đó trong tai tôi có người nhắc nhở tôi rằng phải mạnh mẽ và phải có trách nhiệm với ba mẹ mình, đó như một lời nhắn nhủ của anh trai tôi .

sau nhiều năm , mẹ tôi học phật và hiểu về sinh tử trên đời , nên một phần nào mẹ đã nguôi , ba tôi cũng già đi từ khi anh tôi mất. ông ốm và già cả chục tuổi. Tầm 4 năm sau ba mẹ tôi khoẻ lại và vui vẻ hơn trước , tôi vui lắm .

Ba mẹ tôi sắc son lắm ,cứ thứ 7 và chủ nhật là ba tôi chở mẹ  đi chơi ở các nhà người bạn , ăn uống , ca hát với nhau cho khuây những ngày mệt mỏi, mẹ tôi đẹp lắm ,nên ba tôi yêu và cưng lắm , đi đâu ông cũng chở theo để hãnh diện .

Vậy mà số mẹ tôi lại bạc phận , lại một lần nữa sau 6 năm anh tôi qua đời , ba tôi lại tiếp tục ra đi , mà thời đó ba tôi bị ung thư xương , mẹ tôi giấu ba tôi ,sợ ông suy sụp ,cả chị em tôi cũng không hề biết .NGÀY TẾT CHỊ EM TÔI TRANH THỦ VỀ SỚM ĐỂ PHỤ MẸ TÔI

NGÀY TẾT CHỊ EM TÔI TRANH THỦ VỀ SỚM ĐỂ PHỤ MẸ TÔI

Chỉ khi mẹ tôi biết ba sắp không qua khỏi ,mẹ mới nói chúng tôi là ba sắp đi rồi, 3 tháng ròng rã thức trắng nuôi chồng bệnh ,mẹ tôi héo mòi , nhưng vẫn mạnh mẽ đầy nghị lực trước mặt ba tôi .Còn ba tôi là người lạc quan, hiền từ nên ai nói gì cũng tin , cho nên đến ngày ông ra đi ông vẫn ăn ngon miệng , chỉ là món cơm muối xả , Ba tôi ăn chay và niệm phật đến ngày ra đi ,ông như là người đang ngủ ,thân thể mềm mại sắc tướng lại đẹp mà đã hơn một ngày mất. vậy mà mùi thơm toả ra không ai hiểu nổi.

Lại một lần nữa mẹ tôi có một vết cắt đau thấu tim can ,chúng tôi lại càng muốn bù đắp cho mẹ hơn , mẹ tôi cố gắng đứng dậy để chèo lái con thuyền đi tiếp , vì em gái tôi còn nhỏ, mới có học lớp 10 còn tôi thì đi làm xa, chị gái tôi lại lấy chồng xa nhà.MẸ TÔI LÀ CHỊ 2 TRONG NHÀ

MẸ TÔI LÀ CHỊ 2 TRONG NHÀ , ĐÓ LÀ CHỊ EM CỦA MẸ TÔI

Rồi ba tôi mất được 2 năm thì tôi lấy chồng , mà thời điểm đó tôi chưa muốn lập gia đình đâu , mà vì chồng tôi có hiếu và hiểu được hoàn cảnh gia đình tôi ,nên anh thương tôi lắm, chỉ mong được chia sẻ phần nào với tôi. 

Nghĩ đến cảnh ngày vui của tôi mà không có ba ,tôi khóc nghẹn ngào .Giá gì ba tôi còn sống thì tôi hạnh phúc lắm. Đám cưới mà không có ba thì mẹ khổ nhiều lắm, vì mẹ tôi bị đau khớp , huyết áp lại cao nên đi lại khó khăn lắm, chỉ dùng thuốc giảm đau khi đi nhiều .

Vậy mà mẹ tôi lo cho tôi không thua gì nhà có đủ cha đủ mẹ , 1 mình đi phát gần 600 thiệp mời, ở quê là vậy đó. không mời họ nói mình khinh ,nên phải mời đủ thì tội mẹ tôi quá.Tôi thì đi làm không được nghĩ, chỉ ngày cưới nghĩ được 3 ngày ,tôi thương mẹ đến nổi không đêm nào ngủ được.VỢ CHỒNG TÔI ĐƯỢC TÔT CHỨC LỄ HẰNG THUẬN

Vợ chồng phan thị thuỳ Nhung được mẹ tổ chức lễ hằng thuận 

Nhưng tình yêu của mẹ dành cho tôi quá lớn , đám cưới của tôi diễn ra đẹp như bức tranh mà tôi thường mơ ,có khi hơn cả nhà ba mẹ đầy đủ nữa chứ , không thiếu một thứ gì, không quên trước ,quên sau như nhà người ta, mà rất xuôn sẻ, mẹ tổ chức đám cưới hằng thuận cho vợ chồng tôi , và làm nghi thức phóng sanh giải nghiệp cho hai vợ chồng .

Ngày mẹ tôi đưa tôi về nhà chồng , nếu không có quay phóng sự cưới thì tôi không biết mẹ tôi đã khóc như thế nào , tôi cảm nhận được tình yêu của mẹ dành cho tôi , mẹ hạnh phúc vì con gái của mẹ nay đã lấy chồng, và mẹ lo lắng những ngày tháng sau này liệu bên chồng họ có thương con gái mẹ không . Nếu viết về mẹ tôi thì tôi viêt đến cả đời cũng không thể hết được 

 CẢM ƠN BẠN ĐÃ ĐỌC LỜI TÂM SỰ CỦA TÔI 

Phan thị thuỳ nhung

  •  Tuổi Thơ Của Phan Thị Thuỳ Nhung
    •  THỜI ĐI HỌC NĂM CẤP 2 CẤP 3 ĐẸP NHẤT

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *